Bến xưa vẫn còn đây mà dòng sông khóc ly biệt ''đêm trở mình nghe tiếng lá khua xào xạc. Tôi ngậm ngùi cho một kiếp cầm ca, Quê hương Cố quận tôi đâu? Mà sao tôi lại ở chốn ni.Trời thì quen, nhưng đất thì lạ -lạ cả ngôn từ phong phú của Việt Nam yêu dấu trong tôi. Niềm hoài cảm lớn dần trong nỗi nhớ; Đêm chong đèn đọc sách- cuốn sách nói về đạo làm người đứng trong trời đất! Nhân chi sơ vốn tính bản thiện, nhưng hỡi ơi lòng người sâu thẳm như đại tây dương -Đại tây dương vẫn còn có đáy, sao mà lòng người thì chẳng thấy đáy mô? Đêm ni tôi không ngủ được, xếp cuốn sách lại tôi lần bước ra sân nhìn mảnh trăng nghiêng soi vàng vọt, cùng với ngọn đèn đường hiu hắt phủ sương đêm. Chạnh lòng nhớ nước lại thương non, và tôi cũng nhớ luôn người tri kỷ đêm tiễn đưa. Tôi đã khóc cùng với dòng sông, tiếng sóng vỗ mạn thuyền làm tôi vô cùng xúc động. Tôi thực sự rất thèm nghe lại tiếng sóng vỗ mạn thuyền, mà nơi xứ lạ không bao giờ có. Đêm bơ vơ trên đỉnh buồn cao ngất,
Lòng bồi hồi thương nhớ Cố Hương ơi.
********************
ĐOẢN KHÚC -NGHỆ SĨ HOÀI HƯƠNG
Comments