hình minh họa
Ngồi giữa Quán Mùa Xuân, giữ tâm trong, quán ra ngoài thế sự: Quán thân bất tịnh, quán thế vô thường; Quán những dòng sông chảy mãi xa nguồn, Nhất khứ hề… trôi xuôi một đi không trở lại. Quán đỉnh phù vân đục trong hưng phế mãi, dòng sử mờ còn lại biển dâu xưa.
Bảy mươi lăm tuổi đời thoáng qua như giấc mơ…
giật mình – băn khoăn tự hỏi:
Đời sinh ra mang ý nghĩa mong cầu,
hay chỉ là sự tình cờ vô duyên vô cớ,
mà một hạt bụi mờ cũng do tiền định trước sau?
Quán trọ mùa Xuân ta biết quán về đâu. ngó tới trước, tầm xa vời chưa thấy; ngó lui sau, tóc bạc trắng trên đầu.
ngó dĩ vãng người thân dần vắng bóng,
ngó tương lai người lạ mỗi ngày đông! Khi trở lại quán mình trong Quán Trọ, Thấy nhành mai thời Mãn Giác còn hoa. Vô tư quá trẻ thơ cười nắng mới: Ta quán mình tự tại ở trong ta. Sacramento, mùa Tết cách ly 2021 Trần Kiêm Đoàn
Comments